Vụn vặt

Những chuyện li ti gần đây

1. Lần đầu tiên tôi biết từ “Rat race” là vì đó là tên một phim hoạt hình ngắn trên youtube, vừa xem vừa rùng mình vì đúng quá. Cảnh tất cả những con chuột vô hồn đứng trên sân ga chờ tàu điện ngầm tới cứ ám ảnh tôi mãi mỗi lần đứng dưới metro đi làm. Đôi khi tôi tự hỏi, thực sự thì tất cả chúng tôi đang chiến đấu vì điều gì, sự tồn tại của bản thân hay là một điều gì đó lớn lao và ý nghĩa hơn miếng cơm manh áo, hơn guồng máy của xã hội đồng tiền đang đè nặng lên vai mỗi người, để chúng tôi tiếp tục vận hành như những con chuột đáng thương bị tẩy não một cách có hệ thống kia. Và tôi cảm thấy nỗi đau đớn và tuyệt vọng xâm chiếm toàn bộ trí óc và con tim mình, sự bất lực của một người đứng chân trong chân ngoài, vừa muốn thoát ra, vừa còn quá nhiều vướng bận và những ước mơ cần thực hiện.

2. Tối qua xem xong Takane no Hana (Born to be a Flower) của Satomi Ishahara, bông anh đào tôi đã phải lòng ngay từ 9 to 5. Còn gì tuyệt vời hơn một series về Ikebana (nghệ thuật cắm hoa Nhật Bản) được thể hiện bằng một trong những đóa hoa xinh đẹp rực rỡ nhất xứ Phù Tang kia chứ. Thực sự trong phim Satomi quá đẹp, nhất là những đoạn mặc kimono cắm hoa, vừa sắc sảo vừa quyến rũ, vừa đoan trang vừa đáng yêu.

Tập cuối của phim, trong đoạn cận cảnh nàng mơ mơ màng màng vừa kể chuyện như hát vừa đi xung quanh đế cắm tiện tay cầm cái hoa nào thì nhét vào chỗ đó, ngẫu hứng và vẩn vơ như đang ở trên mây. Rồi khi hoàn thành, máy quay đưa ra xa toàn cảnh cả tác phẩm thì đúng là đám mây thật, một đám mây trắng nở bông rực rỡ không e dè, giấu giếm gì cái sự đẹp và niềm hạnh phúc bên trong của mình. Miệng tôi há hốc nhìn tác phẩm lộng lẫy đến nín thở, trong đầu chỉ có một từ “Magnificent!”

 

 

Tôi cũng nhớ mình đã khóc rất nhiều, rất nhiều, khi Pooh-chan nói, “không phải lỗi của bạn”, “không sao cả đâu”, rằng tình yêu của anh cũng tuyệt diệu như tình yêu của Momo, sâu đậm và mãnh liệt, và vì thế, sẽ có thể xứng đáng chấp nhận hết Momo như trọn vẹn con người của nàng, rằng cái tách sứ mỏng manh thì khó vỡ hơn cốc trà quán mì, là bởi vì nó được trân trọng giữ gìn.

3. Đọc xong “To Kill a Mocking Bird”, tác phẩm mở đầu cho một năm quyết tâm quay lại hoàn thành danh sách dở dang những cuốn kinh điển cần đọc. Quay lại những cuốn sách như thế này mới nhớ lại rằng hầu hết các tác phẩm lớn đều rất khó đọc, vì chúng cần thời gian, độ tập trung, sự suy nghĩ, trăn trở và kiểm nghiệm đối chiếu lại với những yếu tố ngoài xã hội lẫn trong tâm trí, khác với những thứ mì ăn liền kiểu chỉ cần đọc qua để biết nội dung. Các tác phẩm như vậy nặng hơn cả về chủ đề, nghệ thuật lẫn thông điệp. Hiện giờ đang đọc “Lord of the Flies” và đang bị ngắt quãng ở giữa vì linh tính lo sợ rõ ràng cho một điều gì đó kinh khủng nhất định sẽ xảy ra tiếp theo.

4. Lần trước đi tìm kiếm account Youtube của mình muốn lấy playlist mà không đăng nhập ở công ty bất chợt phát hiện ra có bạn đã sáng tác và hát bài hát của mình lấy cảm hứng từ truyện “Blue” mà mình vẽ. Tự nhiên cảm thấy rất cảm động, và có chút tự hào. Vì vốn việc sáng tác của tôi luôn xuất phát từ mong muốn được xoa dịu nỗi đau và chữa lành vết thương cho người khác. Thế nên, có thể lay động được trái tim dù chỉ một người thôi, thế là đã thấy rất hạnh phúc.

5. Âm nhạc: gần đây nhờ vụ Seung Ri và đồng bọn mà tự nhiên biết đến bài “Middle Finger Up” của GD, rồi cũng vì vậy mà bắt đầu nghe Big Bang. Có lẽ hơi muộn và trái ngang, cơ mà mới phát hiện ra âm nhạc của họ thực sự rất tuyệt. Và kết hợp với vài chuyện mới xảy ra thì nhận ra khả năng nhìn người của mình quả là chuẩn xác. Quá nhạy cảm vừa là sự may mắn, vừa là một lời nguyền.

 

 

6. BB dạo này mệt mỏi, nhìn bạn mà xót lòng, nhiều lúc chỉ muốn chạy qua đưa cho viên kẹo. Nhưng dẫu thương đến mức nào cũng không có tư cách gì hỏi han, an ủi. Chỉ có thể chầm chậm đi bên cạnh, cố gắng ủng hộ hết sức mình mà thôi. Rồi khi nào phải rời đi thì cũng không có gì hối tiếc. Rốt cục thì chẳng phải tôi và ông Trời đã có giao kết với nhau rồi sao.

7. Những ngày này có thể là những ngày cuối ở Paris. Sau này đi đâu về đâu còn chưa rõ. Nhưng dù thế nào cũng sẽ thanh thản bước tiếp, dù trên con đường này hay rẽ sang một trang mới.

8. Mùa xuân về rồi.

Xem Nàng thơ xứ Huế quá đẹp và bình yên giữa chất giọng như nước suối trong mát của Thùy Chi.

 

 

Sẽ ổn thôi. Sẽ ổn thôi.

Yeon Jeong về rồi. Laurana vẫn ở đây. Martha sẽ quay lại.

Còn tôi sẽ chờ đợi ngoan như con cáo nhỏ. 

 

 

 

Aesthetics 
in your inbox

Get FREE beautiful wallpapers!

Be part of the private club to receive updates on my art, favourite books, music & other poetic inspirations.

No spam, promise!

Aesthetics 
in your inbox

Get FREE beautiful wallpapers!

Be part of the private club to receive updates on my art, favourite books, music & other poetic inspirations.

No spam, promise!

Share your thoughts