All about Aoi Yu

Dạo này tôi bắt đầu xem lại phim Nhật, và từ đó phát hiện ra nhiều thứ thú vị xung quanh, tỷ như việc tìm phim này sẽ dẫn đến một blog hay ho nọ. Nhưng những điều hạnh phúc nhỏ bé đó sẽ được kể trong một dịp khác. Điều quan trọng là trong khoảng thời gian chữa lành cho bản thân này, tự nhiên tôi muốn xem lại Patisserie Coin de Rue. Lúc nhìn mặt Natsume (Aoi Yu) nhăn như khỉ, cáu kỉnh “tôi mặc kệ” với cô thợ làm bánh chính đang dỗi nằm nhà, tự nhiên thấy Aoi Yu đáng yêu quá đỗi. Thế là lại quay về với chị, xem lại phim cũ, và tìm cả phim khác chị đóng.

Aoi Yu là một trong những nữ diễn viên yêu thích của tôi, nói là “những” nghĩa là thực ra không quá số ngón tay trên một bàn tay. Tôi không biết nhiều về chị ngoài phim ảnh, cũng không cuồng loạn stalk chị khắp trên các mặt trận, ngay cả phim chị đóng trước đây tôi cũng chỉ xem có vài ba phim. Như thế nên tôi không dám gọi bản thân là fan. Tôi chỉ yêu chị. Yêu mái tóc dài mê mải, yêu đôi mắt trong, yêu cái dáng nhẹ bẫng như một cánh hoa mùa xuân. Một tình yêu và ngưỡng mộ thuần khiết, không dựa trên bất cứ một tác động ngoại cảnh nào. Mỗi lần nhìn chị, tôi đều có cảm giác mình đang được chữa lành, không tiền tài danh vọng phù hoa nào có thể sánh được với nụ cười như mùa thu tỏa nắng ấy. Bởi vì chị là nàng thơ của tôi. Dù rằng, trước tôi, chị đã là một trong 4 nàng thơ của nước Nhật rồi.

Tôi không nhớ chính xác tôi gặp chị ở Osen hay One Million Yen Girl trước, nhưng mặc dù Osen khiến tôi rung rinh với vẻ thanh tú mềm mại của chị trong những bộ kimono truyền thống, nhưng vai cô gái một triệu yen đối với tôi luôn có một vị trí đẹp đẽ trong tim. Có lẽ vì trong phim cô ấy có nói một câu làm tôi nhớ mãi: “Anh đã bao giờ cảm thấy anh chẳng thuộc về đâu, và muốn chạy trốn đến một nơi mà không ai biết anh chưa?” Một phần là vì lần đầu xem phim tôi đang ở trong những ngày tháng chông chênh nhất cuộc đời, một phần khác là vì sự cô đơn và trống trải trong tôi là thường trực, ngay cả trên mảnh đất chôn nhau cắt rốn. Rồi xem qua Hana and Alice, Honey and Clover, Letter from Nirai Kanai và nhất là Hula Girls, nhân vật của chị, phần lớn đều là những cô gái giản dị, có thể bắt gặp đi ngang qua cuộc đời của bất cứ ai, nhưng điều đặc biệt là ẩn dưới sự mỏng manh nữ tính ấy, ai trong số họ cũng đều mang một cá tính rõ ràng, một sự bền bỉ, kiên cường ngay cả trong sự vật lộn đấu tranh với áp lực bên ngoài hay sự tổn thương bên trong, đều giữ vững sự độc lập và niềm tin vào điều tốt lành. Những hoang mang của tuổi trẻ, chạy trốn hay đối mặt với biến động và khó khăn, mọi cảm xúc và hành động đều được chị thể hiện rất tinh tế và tự nhiên, giống như chính chị là nhân vật vậy. Sự giản dị không màu mè, không phô diễn khiến diễn xuất của chị có một sức hút đặc biệt, sức hút của sự chân thành và đáng tin cậy.

Aoi từng được coi là ngôi sao của những phim thanh xuân, bởi vẻ đẹp thanh thoát và đáng yêu hồi đôi mươi. Thế nên đối với tôi, chị đã luôn là “cô gái nhỏ”. Nhưng mặc dù mang cái thần thái mơ màng, mong manh như sương mai, bên trong đôi mắt dài và hàng mi rậm, sự tinh nghịch và ý chí mạnh mẽ lúc nào cũng sáng rực lên. Qua những thành công của thể loại thanh xuân, Aoi lặng lẽ nhận vai phụ trong các tác phẩm của các đạo diễn lớn, để tự rèn giũa bản thân, thử nghiệm với những nhân vật có tâm lý phức tạp hay đấu tranh nội tâm dữ dội và các thể loại phim mang màu sắc u ám hơn. Để rồi đến Birds without Wings, sự xuất sắc của chị đã càn quét tất cả các giải thưởng lớn nhỏ trong nước cho một vai diễn trưởng thành. Khi thấy chị trong “Loài chim không cánh” tôi mới bắt đầu nhận ra rằng, thực ra chị đồng trang lứa với tôi, rằng chị đã nỗ lực và bền bỉ để trưởng thành từ “coming-of-age” sang “come-of-age”, và vì thế, tôi mới bắt đầu gọi chị là “chị”. Xem các phỏng vấn quảng bá phim, thì bên ngoài chị chẳng thay đổi tẹo nào, vẫn là cô bé nhút nhát, ngượng ngùng, nói năng nhỏ nhẹ như sợ làm đau không khí vậy. Nhưng dẫu đôi mắt khi cười vẫn sáng lấp lánh thì ở chị bắt đầu rõ nét sự đằm thắm và trầm lắng của một người phụ nữ trưởng thành. Vẻ đẹp từ bên trong lan tỏa dịu dàng như mùi hương của bông mẫu đơn vào kỳ nở rộ. 

Aesthetics 
in your inbox

Get FREE beautiful wallpapers!

Be part of the private club to receive updates on my art, favourite books, music & other poetic inspirations.

No spam, promise!

Aesthetics 
in your inbox

Get FREE beautiful wallpapers!

Be part of the private club to receive updates on my art, favourite books, music & other poetic inspirations.

No spam, promise!

Share your thoughts